Câu này của Tạ Ấn Tuyết rất đáng chú ý:
Y không hỏi Chu Dịch Côn đã từng làm chuyện gì xấu hay chưa mà đã làm chuyện xấu gì rồi.
Cái tên cáo già Chu Dịch Côn nghe đến đó sao còn không hiểu rốt cuộc Tạ Ấn Tuyết đang hỏi gì mình.
Trước kia gã đã từng nghe phong thanh về Tạ Ấn Tuyết, vì hồi trẻ gã có qua lại với thầy Trần Ngọc Thanh của y —— Trần Ngọc Thanh đã cứu gã một mạng.
Cả đời Trần Ngọc Thanh đều xem bảo vệ chúng sinh, từ bi với họ là nhiệm vụ của mình. Tuy là người trong huyền môn, quy tắc của phái là lánh đời nhưng ông vẫn nhiều lần nhập thế, nhịn nỗi đau cắt thịt nuôi ưng phổ độ mọi người.
Nhưng điều ông tự hào nhất không phải đã từng cứu bao nhiêu người mà là nhận một học trò như Tạ Ấn Tuyết.
Trần Ngọc Thanh từng nói học trò này của ông trời sinh đã có thiên phú, là kỳ tài trăm năm khó gặp, nhưng thiên phú cao nhất của Tạ Ấn Tuyết là đủ lạnh lùng nhưng không vô tình —— Không nhiễu loạn hồng trần vì ngoại giới như ông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play