Bầu không khí trong tiền viện lại chìm vào im lặng đầy quỷ dị.
Bởi vì mọi người đều đang trợn mắt —— Không hợp lý chút nào, chẳng phải Tạ Ấn Tuyết nên mắng Cửu té tát giống Nhị và Thất hay sao? Sao đến lượt Cửu, Tạ Ấn Tuyết lại chọn thổ lộ?
Nhưng Cửu được Tạ Ấn Tuyết “thổ lộ” vẫn đang đứng im, bị lời “thổ lộ” đột ngột của Tạ Ấn Tuyết làm cho khó hiểu, đôi mắt xám thâm sâu khó dò nhìn chằm chằm thanh niên hồi lâu, hệt như đang muốn tìm hiểu xem y đang chơi trò gì.
Đáng tiếc trên khuôn mặt trắng của y chỉ có lớp mặt nạ với nụ cười yếu ớt hòa nhã, dường như chỉ khi y không cười, người khác mới có thể tìm thấy ít cảm xúc chân thực bị che giấu trong đôi mắt y.
Vì thế đầu bếp con ngươi dựng thẳng cầm một giỏ thức ăn đưa đến trước mặt Tạ Ấn Tuyết, ra hiệu đồng ý với yêu cầu của y. Sau đó lại nghiêng người làm tư thế mời, giọng nói trầm thấp không nghe ra cảm xúc vọng đến dưới lớp mặt nạ: “Mời cậu Tạ…”
Hôm qua Tạ Ấn Tuyết đi một vòng quanh vườn, hôm nay vừa bước vào hai bước đã dừng bên cạnh lu nước ở cửa hàng rào, hỏi người đàn ông: “Ở đây có tuyết à?”
“Máu(1)?” Đầu bếp con ngươi dựng thẳng liếc y: “Máu gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT