Nhờ có ánh nến chiếu sáng nên biệt viện Tần Phủ vào ban đêm không hề âm u đáng sợ, ngược lại còn trông rất phồn hoa.
Nhưng thật ra vào lúc này, tất cả người trong sân đều im lặng như bị rút lưỡi, không ai có gan tiếp lời.
Ngọn gió đêm phất qua thổi tung vạt áo lẫn ống tay Tạ Ấn Tuyết, phác hoạ rõ cơ thể yếu đuối gầy gò như đèn dầu sắp cạn của y, nhưng một người trông như bệnh nan y sắp xuống hòm như vậy lại càng khiến những người xung hoảng hốt ngồi im không dám lên tiếng hơn cả quản gia và đám sai vặt mặc đồ liệm như đang đi đưa tiễn người khác.
Đúng vậy…
Đừng nói Vệ Đao vừa tham gia đã nhắc đến Tạ Ấn Tuyết cho bọn họ nghe, có thể mời NPC đưa đò giúp nhưng phải trả giá, dù y không phải… y chỉ là một người tham gia bình thường thì cũng không có nghĩa vụ phải đi cứu người khác.
Cũng là “bố thí” như y nói.
Trò chơi bố thí cho bọn họ, hành động cứu người của Tạ Ấn Tuyết cũng không phải vì y sinh lòng thương xót mà vì y đang bố thí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT