Vì vậy khi Liễu Bất Hoa đưa hộp bánh trung thu gỗ tới trước mặt Tạ Ấn Tuyết, y nhận không được mà không nhận cũng không được, dù sao mới mấy tháng trước y đã đánh mất bộ bàn gỗ đàn hương khắc hoa mà mình thích nhất trong “Khóa trường sinh”.
Tạ Ấn Tuyết nhìn nó thở dài: “Không phải cha đã nói đừng gửi bánh cho cha sao?”
“Hình như không phải người nhà chính gửi hộp bánh này đâu.” Liễu Bất Hoa cũng rất thắc mắc về lai lịch của hộp gỗ hoa lê đàn hương: “Nó được đặt trước cửa nhà chúng ta như phong thư không đề tên lần trước vậy, chỉ có tờ giấy viết “Bánh trung thu tặng Tạ Ấn Tuyết”, con thấy vậy nên mang về đây.”
Ồ?
Tạ Ấn Tuyết nghe vậy, trong lòng khẽ rung động, vươn tay với Liễu Bất Hoa: “Thế đưa đây cho cha.”
Liễu Bất Hoa nghe lời đưa hộp gỗ đàn hương cho y.
Sau khi nhận được hộp gỗ, ban đầu Tạ Ấn Tuyết định mở ra, nhưng y vừa nhấc lên một chút đã dừng lại, một hồi sau đậy nắp về, ho khẽ nói: “Nếu đã là bánh trung thu, vậy chờ tối nay ngắm trăng hẵng mở ra ăn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play