Cái trường nát này lớn như vậy, những nơi có thể trốn đều đã bị chủ nhiệm trường tiết lộ thông qua tập truyện tranh, Trần Vân lại như bốc hơi, không để lại chút dấu vết nào.
Sau đó Trương Thải Hà còn nói: “Tôi càng không hiểu vì sao Tôn Linh Tê lại giết Ngô Nguyệt Hàn.”
Không phải cô ta đã bàn với Vân Mỹ Trân chỉ hoàn thành bài tập, lấy hoa đi là được hay sao? Giết Ngô Nguyệt Hàn là điều thừa thãi.
Vì vậy Trương Thải Hà và Kim Hy cùng nhìn qua Kỷ San San và Giang Mạt, có lẽ họ sẽ nghe được đáp án đến từ hai người bạn cùng phòng Tôn Linh Tê.
Kỷ San San cũng mờ mịt giống cô, khuôn mặt bất đắc dĩ: “Tôi không biết… Ở trường tôi chơi khá thân với Vân Mỹ Trân, cậu ta chơi thân với Giang Mạt. Huống gì tôi nghĩ bây giờ cô ta đã không còn là Tôn Linh Tê mình biết, hoặc là nói trước nay tôi chưa bao giờ thật sự quen cô ta.”
Hiện tại Giang Mạt không còn muốn nghĩ tới việc của người khác nữa, cô lảo đảo chạy vào phòng học, tiến đến trước Tạ Ấn Tuyết đứng trên bục giảng. Nhưng cô chạy mãi, phát hiện mình đi tới cuối phòng học, ngược hướng so với bục giảng, hệt như phòng học 404 đã biến thành một mê cung, dù cô nhìn thấy Tạ Ấn Tuyết nhưng không thể tới gần y.
Nhưng chỉ cần thấy là được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT