Nam Diên liếc nhìn tiểu đồ tôn ngoan ngoãn của mình.
Đàm Phong đã giấu viên linh châu gia truyền trở lại vào trong áo, lúc này, hắn mở to đôi mắt đen láy như cún con, ánh mắt tràn đầy lo lắng.
“Sư tổ, ngài không sao chứ?” Tiểu đồ tôn ân cần hỏi.
Nam Diên thản nhiên đáp, giọng điệu ôn hòa: “Sư tổ không sao. Nếu không nhờ ngươi ra tay giúp đỡ, có lẽ ta đã không chịu đựng được. Tiểu Đàm Phong, quả nhiên ta không nhìn lầm, ngươi là một đứa trẻ rất tốt.”
Nghe vậy, Đàm Phong hơi ngượng ngùng, cúi đầu thấp xuống.
Trước ngày hôm nay, hình tượng của lão tổ trong mắt hắn vẫn luôn là một nam tử phong lưu, anh tuấn tiêu sái.
Chẳng qua, vì từ lời nói đến cử chỉ của đối phương đều toát lên vẻ chững chạc già dặn, nên hắn mới có thể chấp nhận rằng lão tổ thực sự là một bậc trưởng bối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT