Dù bóng người kia di chuyển cực nhanh, Nam Diên chỉ kịp lướt mắt nhìn thoáng qua, nhưng với ánh mắt sắc bén của mình, nàng vẫn phát hiện ra điểm bất thường.
Đúng là một con người, chứ không phải yêu hóa thành hổ hay gấu như nàng tưởng.
Không chỉ vậy, trên người kẻ đó còn khoác bộ trường bào xanh biếc viền trắng, đúng chuẩn y phục của nội môn đệ tử Huyền Thiên Tông.
Bộ đồ mà Đàm Phong mặc hằng ngày vốn đã rộng hơn người thường một chút, vậy mà trong khoảnh khắc Nam Diên thoáng thấy ban nãy, bộ trường bào ấy lại bị hắn căng chặt, tà áo vốn dài đến mắt cá chân giờ đã bị kéo lên một đoạn rõ rệt.
Chưa biết chính xác hắn cao thêm bao nhiêu, nhưng nếu dựa vào thân hình trước đây của Đàm Phong – thấp hơn Thanh Mạch Vũ khoảng một đến hai phân, chỉ tầm một mét tám ba, thì lúc này với phần áo bị kéo lên đáng kể, e rằng tên Đàm Phong to lơn kia đã chạm ngưỡng một mét chín.
Nếu trên núi còn có người khác, có lẽ Nam Diên sẽ nghĩ rằng có ai đó từ phòng Đàm Phong đi ra, thậm chí không chừng tiểu đồ tôn nhà nàng còn gặp nguy hiểm.
Nhưng toàn bộ ngọn núi này, ngoài nàng và Đàm Phong ra, không còn ai khác. Huống hồ, không lâu trước nàng còn nghe thấy động tĩnh trong phòng hắn, tất nhiên không thể nhầm người được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT