Bàn tay đang chỉnh lại ngọc quan của Úc Giang Ly bỗng dưng run lên mạnh mẽ, nhất thời tiến thoái lưỡng nan, động cũng không được, mà không động cũng chẳng xong.
Hít vào, thở ra mấy lần, y mới có thể giữ vững vẻ ngoài bình tĩnh, không để nét mặt mình nứt toác ra vì gương mặt đột ngột xuất hiện cùng câu nói đáng ăn đòn kia.
Y không thèm đếm xỉa tới người trước mặt, chỉ mặt không cảm xúc liếc hắn một cái, sau đó tiếp tục làm chuyện còn dang dở — chỉnh lại chiếc ngọc quan vừa bị lệch.
Nam Diên nhìn bộ dáng gượng gạo của y, khóe môi khẽ nhếch lên, giọng điệu lười biếng: “Thật là kiểu cách. Ta thân là quân vương một nước, còn đích thân đến đón ngươi, dù ngươi có ăn mặc như một kẻ ăn mày, ta cũng chẳng để bụng. Dẫu sao… Úc huynh cũng mong gặp ta lắm mà.”
Mí mắt Úc Giang Ly giật một cái, một bụng tức giận, vừa thẹn vừa bực, nhưng ngay khoảnh khắc đối diện với hắn, cơn giận kia lại chẳng có chỗ để phát tiết.
Cuối cùng, y chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi, bật ra bốn chữ từ kẽ răng: “Tự cho là đúng.”
Nam Diên tùy tiện gật đầu, thuận theo mà phụ họa: “Vậy thì ta cứ tự cho là đúng đi. Úc huynh nói gì cũng đều phải.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT