Liên tiếp nhiều ngày chịu cực hình, đến khi Tuyên Bình Hầu định cắn lưỡi tự sát, Nam Diên mới ung dung xuất hiện.
Là quân chủ Đại Xích, nàng vẫn giữ nguyên vẻ cao sang quyền quý, ngay cả khi bước vào căn phòng giam hôi thối nồng nặc, khí chất tôn quý vẫn không hề bị ảnh hưởng chút nào.
“Tuyên Bình Hầu, trẫm nghe nói ngươi không muốn sống nữa?” Nam Diên hỏi.
Ánh mắt của Tuyên Bình Hầu sắc như dao, độc ác tàn nhẫn: “Ngụy Liễm! Ta nguyền rủa ngươi sống không được yên, chết không toàn thây! Sau khi chết phải xuống mười tám tầng địa ngục chịu khổ vạn năm!”
“Nguyền rủa?” Nam Diên nhướng mày, vẻ mặt không chút để tâm: “Trẫm là người không sợ nguyền rủa nhất.”
Thực ra nàng không thích xưng trẫm lắm, nhưng đối diện với Tuyên Bình Hầu, nàng không chỉ phải nói, mà còn phải nói với thái độ cao cao tại thượng, tốt nhất là khiến kẻ nhỏ mọn như gã tức đến hộc máu thêm vài lần.
“Nghe nói Bắc Cung Ly nợ ngươi một ân tình. Người này cứng đầu cứng cổ, trẫm đối đãi hắn như thượng khách mà hắn vẫn không chịu quy phục.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play