Người đàn ông nhắm mắt bỗng nhiên mở bừng mắt. Một luồng kiếm ý được tích tụ bấy lâu lập tức lao thẳng về phía Thích Ngưng Diễm.
Thích Ngưng Diễm nghiêng người tránh né, nhưng kiếm ý vẫn sượt qua má, để lại một vết rạch sâu chảy máu.
Hắn ta đưa tay chạm vào vết thương trên mặt, vội vàng lấy đan dược ra nuốt, đảm bảo không để lại sẹo. Sau đó, hắn ta tối sầm mặt, nhìn chằm chằm vào người trong bể: “Ta đã xem nhẹ ngươi rồi. Mất hết tu vi mà vẫn có thể phóng ra kiếm ý, nhưng chỉ với chút sức lực này, ngươi còn chẳng lấy nổi mạng ai!”
“Cút.” Vân Vô Nhai lạnh lùng phun ra một chữ, ánh mắt vô cảm nhìn hắn ta.
Ánh mắt ấy bình thản không gợn sóng, nhưng dường như lại ẩn chứa sự khinh miệt vô tận.
Thích Ngưng Diễm bị ánh mắt đó làm cho nổi giận: “Vân Vô Nhai, đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta! Nếu không phải tại ngươi, ta đã chẳng sinh tâm ma, sa ngã thành kẻ mà ai ai cũng khinh ghét như bây giờ!”
“Trước kia, nàng ấy rõ ràng rất yêu ta. Vậy mà sau này lại nói không yêu là không yêu nữa! Nếu nàng thật sự bị ta làm tổn thương, lẽ ra phải tránh xa mọi nam nhân mới đúng, cớ gì lại kết đạo lữ với ngươi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT