Hứa Đại Quân nhìn khuôn mặt đầy sắc lạnh của thủ trưởng đối diện, trong lòng khẽ giật mình, rau chân vịt?
Anh ta nhớ lại bữa trước mình ăn món xào, có vài cây rau chân vịt, khi đó còn hỏi mẹ anh ta lấy ở đâu ra. Sau đó, Hứa Đại Quân nhớ mẹ bảo là ai đó cho, anh ta cũng không hỏi nữa, không ngờ rau chân vịt lại là mẹ anh ta trộm.
Là một người con hiếu thảo, Hứa Đại Quân mở miệng biện hộ cho mẹ mình: “Thủ trưởng, chị dâu, thật xin lỗi, mẹ tôi ở quê lên, quen thói nhổ trộm rau rồi, bà ấy vốn là người ít học, xin đừng chấp nhất với bà ấy.”
Kiều Hướng Dã không nói gì, chỉ càng thêm thất vọng với Hứa Đại Quân. Xin lỗi thì có thể hiểu được nhưng vài lời ngắn ngủi mà đã muốn xóa đi lỗi lầm, thật không thể chấp nhận.
Nói xong chuyện trộm rau, còn chuyện ngược đãi nữa, có lẽ vì đang ở nhà của Kiều Hướng Dã, vợ Đại Quân mới dám tố cáo chồng mình, khóc đến mũi đỏ ửng: “Đại Quân, những vết thương này đều là do mẹ đánh đấy.”
“Không thể nào, anh thấy ở nhà hai người đều rất hòa hợp mà.” Hứa Đại Quân nhiều lần thấy cảnh mẹ giúp trông nom hai đứa trẻ, vợ dọn dẹp nhà cửa.
Anh ta ngồi trên ghế nghỉ ngơi ăn cơm, thấy cảnh mẹ chồng hiền lành, con dâu hiếu thảo, vui mừng không sao tả xiết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT