Mặt trời mọc, ánh bình minh xuyên qua màn sương, bao phủ xuống toàn bộ Trường Phong Thành. Cả thành dần dần sống dậy từ sự yên tĩnh, khôi phục lại cảnh tượng náo nhiệt ban ngày.
Trong sân đẹp nhất của Lý gia, Tiêu Thần khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, lúc này đột nhiên mở mắt, trong mắt mơ hồ lộ ra vẻ lo lắng.
"Hôm nay sao lại có chút bất an, chẳng lẽ sẽ có chuyện gì xảy ra?" Cảm giác bất an mơ hồ trong lòng ngày càng nặng nề, Tiêu Thần khẽ thở dài, sau đó đứng dậy, đẩy cửa đi ra.
Ánh nắng ban mai chiếu xuống, hắn nheo mắt lại, cảm giác u ám trong lòng giảm bớt, bước chân di chuyển, đi vào trong sân.
Sân này vốn là nơi ở của Lý Huyền Đức, được xây dựng thanh tịnh mà đẹp đẽ, trong sân trồng bảy tám cây hoa cỏ kỳ lạ, không sợ sự thay đổi của bốn mùa, hoa nở rộ, lá xanh biếc, nhìn cũng rất đẹp mắt.
Nhiệt độ ban đêm khá thấp, trên những bông hoa, lá xanh ngưng tụ từng giọt sương, trong suốt như pha lê, dưới ánh mặt trời tỏa ra những quầng sáng nhỏ, giống như bảo thạch.
Nhưng đúng lúc này, ánh mắt Tiêu Thần dừng trên những giọt sương, ánh mắt không khỏi hơi ngưng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT