Kiều Trà Trà cảm thấy nếu muốn sống một cuộc sống thanh tịnh thì vẫn cần phải lập “uy”. Dù rất vô lý nhưng chỉ cần cô uống đến mức cả đám đàn ông trên bàn ăn này say ngất thì sẽ nhận được rất nhiều sự tôn trọng và uy này cũng đã được lập.
Sau khi về đến nhà, Kiều Trà Trà kể lại chuyện này cho Ninh Du nghe, hai vợ chồng nằm trong chăn, ôm bụng cười cố gắng kìm giọng mình lại.
“Ha ha, anh không thấy ánh mắt bọn họ nhìn em đâu, làm cho em cảm thấy em như kẻ lập dị vậy. Đến cuối cùng lúc em nâng ly mời họ thì bọn họ làm như muốn trốn, bẽn lẽn, lại như, lại như... bị em ép buộc vậy.”
Ninh Du nói đùa: “Sau này em bỏ một cái xô vào đó đi, nếu mà có ăn tiệc nhiều thì em mang số rượu em để dành về cho anh. Anh sẽ pha loãng rồi dùng để tưới hoa rất tốt, một công đôi việc.”
Hay thật, người này rất giỏi tối đa hóa lợi ích.
Kiều Trà Trà cười lớn, chợt nảy ra ý tưởng: “Cúng đúng, nhưng anh có tưới hoa thì cũng không cần dùng nhiều vậy đâu. Chúng ta đi tìm mấy cái chai sạch đi, khi nào có thời gian thì mang về cho cha em, ông ấy thích lắm!”
“...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT