Kiều Trà Trà mệt mỏi ngồi phịch xuống ghế, nhìn mấy cái bánh bao còn ấm trên bàn liền kéo Hoành Hoành rửa tay, cầm bánh bao cho vào miệng ăn: “Được rồi, nhà kho chắc đủ để mà, dầu của chúng ta cũng không chiếm nhiều không gian đâu."
"Cái này phải chờ bọn họ về mới biết.” Ninh Du nhìn hai mẹ con đang ăn như hổ đói, nghi hoặc hỏi: “Hai mẹ con chưa ăn gì à?”
Kiều Trà Trà thở dài: “Ăn rồi, nhưng đồ ăn trên xe lửa lần này không được ngon lắm, cũng không phải là vào mùa đông có thể mang theo sủi cảo. Bữa sáng hôm nay chỉ có hai quả trứng luộc, sau đó vẫn luôn chịu đói cho đến tận bây giờ đây này."
"Con đói muốn chết luôn ấy cha.” Hoành Hoành sờ bụng nói một cách đáng thương.
Ninh Du vội vàng nói: “Chúng ta đi ăn trước đi, cách đó khoảng mười phút đi bộ có một tiệm cơm quốc doanh, cái gì cũng vậy, không có gì là quan trọng bằng việc ăn cơm cả."
"Thật sao, đi thôi!" Kiều Trà Trà đã không kịp chờ đợi nữa rồi.
Ba người đến tiệm cơm quốc doanh, tuy là buổi chiều nhưng nguồn cung của tiệm cơm này vẫn rất tốt, có rất nhiều thứ có thể ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play