Aiz! Cũng đã nói như vậy rồi sao có thể không nhận được nữa chứ?
Hai vợ chồng nhìn đồ trên bàn rồi nhìn nhau suy nghĩ, lần này nên mang về như thế nào đây?
Kiều Trà Trà gãi đầu: “Nếu không để một mớ ở nhà đi, dù sao năm nay em năm cũng đâu có về.”
Ninh Du lập tức gật đầu: “Được, hơn nữa Thiện Văn có về nên có thể giúp chúng ta một chút, đến lúc đó chắc là có thể mang về được.”
Tuy nói năm nay thu hoạch trong thôn không được tốt nhưng cả ngày người trong thôn vẫn tiếp tục cung cấp kê, gạo, bột mì cho họ, dáng vẻ như thể là địa chủ có dư thừa lương thực vậy.
Nhưng cũng đúng thôi, Kiều Trà Trà nghĩ tháng 11 năm nay vừa bán thêm một đợt sơn quỳ cùng với những dược liệu quý giá như Thiên Cân Bạt, Phấn Phòng Kỷ và dầu hoa trà thì doanh thu của thôn quả thật là không ít.
Mặc dù tất cả mọi người đều là nông dân nhưng họ đều bất hiển sơn bất lộ thủy, trong mấy năm tới nói không chừng vốn liếng sẽ rất dày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT