Ninh Du cười: “Sao có thể không nhìn thấy được. Gần đây thế nào rồi? Chân ông cậu có khỏe không? Trước khi về nhà em nghe nói chân ông có chút đau.”
Chu Bình An mỉm cười, Ninh Du đã sửa lại án xử sai, sự việc đã được giải quyết, khi ấy người trong nhà mới biết anh là họ hàng. Mà mối quan hệ cũng tương đối thân thiết, vì ông nội vẫn còn ở đây nên họ càng thân thiết hơn.
Anh ấy nhảy xuống xe giúp xách hành lý rồi nói: “Đỡ rồi, mấy hôm tuyết rơi lớn cha anh không cho ông đến chuồng heo, ông ấy ở nhà mà cảm thấy toàn thân bức bối khó chịu không thôi. Hôm sau vừa để ông đi thì ông lập tức trở nên khỏe mạnh, chân không đau eo không nhức, một bữa còn có thể ăn ba bát cơm.”
Chu Bình An chuyển hành lý ra sau xe, cất kỹ. Anh ấy liếc mắt nhìn Chương Chương dưới chân mình không khỏi “Ôi” một tiếng rồi mỉm cười nói: “Chương Chương, qua năm mới tròn lên không ít nhỉ."
Kiều Trà Trà ngạc nhiên: “Làm sao anh thấy được vậy?”
Chu Bình An: “Các em ngày nào cũng ở bên nhau đương nhiên là không thấy, còn anh lâu rồi mới gặp Chương Chương là đương nhiên có thể nhận ra rõ ràng rồi.”
Ninh Du bế Chương Chương lên xe, vừa kéo Kiều Trà Trà vừa nói: “Đúng là Chương Chương mập lên rồi, quần áo hơi chật.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play