Em trai Kiều: “... Bây giờ chị tư cũng không thích đi ra ngoài, 10 ngày thì đã có hết 5 ngày ngủ tới giờ ăn cơm trưa mới dậy. Nấu cơm giặt giũ đều dùng nước nóng, giặt đồ thì anh tư giặt một ngày chị tư giặt một ngày, sau này chị tư chơi xấu biến thành anh tư giặt hai ngày còn chị giặt một ngày.”
Cậu cảm thấy mẹ già nhà mình thay vì lo cho chị tư còn không bằng lo cho anh tư của cậu thì hơn.
Dù sao cậu thật sự không cảm thấy chị tư mình khổ chỗ nào cả mà ngược lại cảm thấy thành kiến của mẹ mình đối với nông thôn quá lớn, ngay cả cậu sống ở nông thôn còn tốt hơn cả lúc trước, ít nhất thì đồ ăn ngon còn nhiều hơn.
Em trai Kiều bưng bát lên uống nước mì, sau đó không nghe mẹ cằn nhằn mà nhặt quần áo lên nói: “Mẹ, con phải ra ngoài một chuyến. Đúng rồi, chị tư nhờ mẹ hỏi thăm xem căn nhà kia bây giờ có mấy nhà ở, bị chiếm thành cái dạng gì rồi?"
Sự chú ý của Triệu Quỳnh Hoa lập tức chuyển hướng: “Sao vậy, chẳng lẽ con bé và Ninh Du có thể trở về sao?”
Em trai Kiều: “Sao con biết được?” Nói xong liền vội vàng bỏ chạy, sợ bị chặn lại nghe lải nhải.
Triệu Quỳnh Hoa vỗ đùi: “Chạy đi đâu vậy, có về ăn cơm trưa hay không, không về thì thôi đó nha.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT