Ninh Du bưng bát lên uống hết nước canh, nói: "Vậy thì cũng là một thứ gần giống như vậy.”
Miệng Kiều Trà Trà giật giật, cô muốn phản bác nhưng không được, quay đầu không nhìn anh, lẩm bẩm: “Anh là thần đoán sao, sao anh lại đoán được…”
Vừa nói cô vừa đi tới bên giường, lấy chiếc hộp gỗ dưới gầm giường ra.
Ninh Du thực sự rất tò mò, bước tới nhìn xem, sau khi mở hộp ra anh thấy một cảnh tượng hoàn toàn mới xuất hiện trước mặt.
Anh sửng sốt một lúc rồi nói: “Đây là nhà của chúng ta.”
Kiều Trà Trà nhếch miệng cười: “Đúng vậy, là nhà ở thủ đô của chúng ta, em đã phục hồi nó như cũ, nhìn cũng không tệ lắm phải không? Có phải là nhìn giống lắm đúng không? Ngay cả giếng nước và cối xay em cũng phục hồi như cũ luôn, cửa sổ ô vuông này em đã tốn rất nhiều công sức để khắc đấy. Còn có cái cây này nữa, cái này là trái hồng, đây đều là tác phẩm nghệ thuật đó."
Cô không hề có cảm giác mình đang giống bà Vương bán dưa* mà thật sự là càng nhìn càng thấy thích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play