Thế mà cậu còn trèo lên cây hòe nhỏ ở cổng thôn, ngay cả Kiều Trà Trà cũng không có lá gan này!
Về phần tại sao lại bị Kiều Trà Trà phát hiện ư?
Thằng nhóc này tìm được mấy quả trứng chim trên cây đem về nhà dâng hiến như bảo bối, sau đó nhịn không được nói liếng thoắng khoe khoang chuyện này ra. Cho nên sao mà
Kiều Trà Trà không hiểu cho được?
Kiều Trà Trà không đánh cũng không mắng, Hoành Hoành ở tuổi này cũng không thể dựa vào việc đánh mắng được.
Nếu đã chạy suốt một ngày vô cùng mệt mỏi rồi vậy thì để cho nó tiếp tục chạy đi, chạy cho đến khi không thể chạy nổi nữa thì thôi.
Quả nhiên Hoành Hoành lắc đầu ôm lấy đùi Kiều Trà Trà: “Không dám nữa, không dám nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT