Lãnh đạo nhận lấy túi đựng tài liệu của Tạ Thiện Văn, nhìn thấy rõ dòng chữ "huyện Bình Bắc Miên Sơn" trên đó, mỉm cười ra vẻ đã hiểu.
“Thằng nhóc này!” Ông ấy nhẹ nhàng ném túi tài liệu lên bàn, cười nói: “Đã sớm có ý tưởng này rồi chứ gì, có phải là đã bàn bạc với Ninh Du không?”
Vẻ mặt Tạ Thiện Văn nghiêm túc: “Lãnh đạo, xin ngài đừng oan uổng cho người khác, tôi chỉ đứng trên góc độ của dự án mà suy xét thôi.”
Lãnh đạo xua tay: “Đừng có nói chính nghĩa như vậy, Lão Khổng cũng đã chịu khổ. Ông ấy và Ninh Du đều là cao thủ ở lĩnh vực này, trong viện không ai có thể so được với cặp thầy trò này cả, dựa theo quy định thì Lão Khổng cũng phải chịu trách nhiệm dự án này.”
Hòn đá trong lòng Tạ Thiện Văn cuối cùng cũng rơi xuống!
Chỉ khi thầy thực sự phụ trách dự án này thì mới có thể đi Miên Sơn được. Bằng không, tùy tiện nhét cho thầy dự án nào đó thì sẽ bị đưa đến một địa phương rất xa xôi, không có ai chăm sóc thì thân thể thầy thực sự sẽ không thể chịu nổi. 
Trong lúc Tạ Thiện Văn đang nói với lãnh đạo về việc chọn cam chanh thì Ninh Du cũng đang suy nghĩ về vấn đề này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play