Kiều Trà Trà lập tức hiểu ra, trước đây cô cũng từng chơi cái này rồi: “Không tệ, tay con nhỏ mà có thể đập được hai tờ thì cũng rất tốt rồi, sau này nhất định có thể vượt qua cậu con.”
Khi còn bé cô có chơi Tam quốc, Thủy Hử và sưu tập nhiều bộ bài.
Hoành Hoành lại nhìn về phía Ninh Du, Ninh Du cũng rất cẩn thận khen ngợi cậu bé, em trai Kiều ở bên cạnh nghe đến mức ngơ ngác.
Cái này nếu đổi lại là cậu, khi còn bé cậu dám chơi trò này mà lại đi tìm cha mẹ để khoe khoang thì chắc chắn là sẽ bị bắt ăn măng xào thịt!
Nhưng nhìn đôi cha mẹ có trí thông minh kém này xem, lại còn khen nữa chứ, một người thì khen ngợi liên hồi, người còn lại thì bè theo người kia cực kỳ khoa trương.
Kiều Trà Trà cảm thấy chuyện này chẳng sao cả, cô chỉ cảm thấy chẳng trách Hoành Hoành và Chương Chương lại cười vui vẻ như vậy, thì ra là đang chơi cái này.
Nhưng trẻ con thì vẫn là trẻ con, vừa rồi còn cười đến đỏ bừng cả mặt. Nhưng vừa nhìn thấy cha mẹ thì Chương Chương bẹp miệng, lấy tay lau mắt rồi hu hu khóc lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT