Hai mắt Kiều Trà Trà lóe lên, cô hỏi: “Có nóng không?”
Ninh Du cười: “Nóng, dày như vậy đương nhiên là nóng rồi."
Kiều Trà Trà chợt cười rạng rỡ: “Nóng mới đúng, bây giờ tuyết còn chưa rơi đâu, chờ đến khi tuyết rơi rồi mặc vào thì sẽ không nóng nữa."
Cô hào hứng kéo Ninh Du làm xong luôn cái gối cho Hoành Hoành.
Dù sao thì cái gối này cũng không có hoa văn gì cả, nó chỉ là một cái gối hình trụ dài nửa mét được bọc bằng bông mềm, bên trong còn có một lớp nữa, sau đó sẽ được nhồi bông vào, như vậy sau này sẽ dễ dàng vệ sinh hơn.
Sau khi làm việc này thì phần lớn vải bông cô để dành trong không gian của mình đã bị sử dụng hết, nhưng đồ đạc không phải là để dùng sao?
Sau khi Hoành Hoành có được gối ôm đã rất vui vẻ, còn vui hơn cả việc có được bộ quần áo. Cậu không kịp chờ đợi ôm lấy gối đi ngủ, có cảm giác như được trở lại ngôi nhà ở thủ đô, ở nơi đó cậu cũng ôm lấy gối ôm của mình lên giường nhỏ đi ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT