"Người ngồi phía trên kia là cha ngươi." Thấy Phương Thế Bác, Cao Dương Bá ngưng tụ khí truyền âm, khẽ nói với Phương Thiên Hữu.
Nếu không nói vậy, hắn chắc chắn chẳng nhận ra ba người trong điện ai là cha hắn.
"Tả điện tư Phương Thiên Hữu bái kiến điện chủ đại nhân." Thấy thân ảnh sừng sững trên bảo tọa điện chủ, gương mặt nghiêm nghị mà xa lạ, Phương Thiên Hữu bèn chột dạ, vội vàng cúi người xuống bái.
"Nơi này không có người ngoài, không cần câu nệ như vậy, gọi ta phụ thân là được." Phương Thế Bác hiền hòa nói.
"Dạ, phụ thân đại nhân." Phương Thiên Hữu đứng dậy, nhưng vẫn không dám nhìn thẳng vào mắt cha.
"Đúng rồi, ta gần đây nghe được một vài lời đồn về Cố Phong Hoa, hình như còn liên quan đến ngươi, nói cho ta nghe là chuyện gì?" Phương Thế Bác hỏi.
Kỳ thực hắn chỉ cảm thấy lời đồn kia có chút buồn cười, cũng có chút hiếu kỳ mà thôi, gọi Phương Thiên Hữu đến chỉ là tùy tiện hỏi một câu. Nhưng nghe hắn nói vậy, Phương Thiên Hữu như bị sét đánh, trong nháy mắt sắc mặt đại biến, toàn thân mồ hôi lạnh ướt đầm đìa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT