“Nói như vậy, nếu bọn họ muốn nhanh chóng tăng tiến tu vi cũng phải biến thành than đen như ta ư?” Lạc Ân Ân đã hoàn toàn thích ứng với thân phận than đen của mình, phát huy triệt để tinh thần bọ nhiều không ngứa, nợ nhiều không lo, heo chết không sợ nước sôi, vừa nói vừa cười tủm tỉm nhìn Mập trắng, “Mỹ nam, ta nghĩ ngươi không muốn biến thành than đen như ta đâu nhỉ, biến thành thế này thì không còn đẹp nữa rồi.”
Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội để thỏa sức khoe khoang thực lực trước mặt Mập trắng và Diệp Vô Sắc, nàng không muốn nhanh chóng bị bọn họ đuổi kịp.
Đáng tiếc, Lạc Ân Ân đã đánh giá thấp vết thương tâm lý mà ma trảo của nàng gây ra cho Mập trắng, cũng như đánh giá thấp quyết tâm nâng cao tu vi của hắn.
“Cái gì mà thiên hạ đệ nhất mỹ nam, cùng lắm thì tạm nhường cho Diệp Vô Sắc vài ngày thôi, phong thái tuyệt thế của ta đâu cần cái hư danh nhỏ bé để làm nổi bật. Mây bay, đối với ta tất cả đều là mây bay.” Mập trắng ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, thần sắc thật thản nhiên, thật đạm bạc, thật… cao không chịu nổi lạnh.
Cố Phong Hoa và Lạc Ân Ân đều kinh ngạc nhìn Mập trắng: Hắn vậy mà cũng nói ra loại lời nói vô liêm sỉ này được, làm người tuyệt đối không thể vô liêm sỉ đến mức này!
Còn Diệp Vô Sắc thì đầy phẫn nộ: Ai cần ngươi nhường, ta cần ngươi nhường sao, ai là thiên hạ đệ nhất mỹ nam người khác không có mắt sao, bản thân không biết nhìn à?
Trong cơn tức giận, Diệp Vô Sắc căn bản không nhận ra rằng, ở chung với Mập trắng lâu ngày, bản thân hắn cũng sắp trở nên vô liêm sỉ giống hắn rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play