Lời nói của vị luyện khí đại sư kia hoàn toàn tương đồng với những gì nàng “nhìn thấy”, nếu theo những gì nàng thấy thì cái đan lô này thậm chí đã luyện chế hoàn thành rồi, có lẽ nó thiếu thứ gì đó then chốt nên bề ngoài mới thảm không nỡ nhìn như vậy.
Chỉ cần tìm được chỗ then chốt ấy, cái đan lô này có thể dễ dàng chế tạo thành một kiện thần khí, mà nhờ vào sức mạnh Phượng Hoàng, nàng có lẽ có cách tìm ra chỗ then chốt này.
Dù sao Phiêu Vân Cốc coi cái đan lô này là đồ bỏ đi, chi bằng làm lợi cho mình, ít nhất còn có thể vật tận kỳ dụng, không đến nỗi minh châu bị vùi lấp.
“Ngươi thích thì cầm lấy đi, dù sao với tình hình hiện tại của Phiêu Vân Cốc, cho dù tìm được luyện khí đại sư thích hợp thì sợ cũng không trả nổi thù lao, cái đan lô này để ở đây cũng là để không, sau này nếu ngươi muốn tu luyện thuật luyện khí cũng có thể lấy ra tham ngộ một chút.” Tạ Hoài Viễn sảng khoái nói, nói xong lại khuyên nhủ, “Nhưng cái đan lô này còn chưa luyện thành, trên người ngươi không thể không có một cái đan lô tử tế được, vẫn phải chọn lựa lại mới được.”
“Được rồi, vậy ta chọn cái lò Lưỡng Nghi Âm Dương này vậy.” Cố Phong Hoa khó lòng từ chối ý tốt, nghĩ nghĩ rồi nói.
Dù sao trong số những đan lô này, cái tốt nhất là lò Bát Quái Cửu Cung, lò Lưỡng Nghi Âm Dương và lò Thất Tinh Bàn Long mà trong mắt nàng đều là hàng lỗi, dùng không khác biệt lắm, dứt khoát chọn cái kém nhất đi, cũng coi như tiết kiệm một chút cho Phiêu Vân Cốc, dù sao món lợi lớn đã bị nàng chiếm được rồi.
Cũng không đợi Tạ Hoài Viễn khuyên thêm, Cố Phong Hoa trực tiếp ném cái lò Lưỡng Nghi Âm Dương kia vào trong vòng tay trữ vật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT