"Hiểu rõ cả rồi chứ?" Cố Phong Hoa mang theo vài phần đắc ý nói.
Sau khi tu luyện xong Phiêu Vân Đan Tâm, vận chuyển thánh khí một lần nữa, nàng đã có thể tự do khống chế Thánh Châu, muốn nó hiện thì nó hiện, không muốn nó hiện thì nó không hiện.
"Hiểu rõ rồi, nhưng mà cái này có ích lợi gì?" Lạc Ân Ân đương nhiên hiểu ý Cố Phong Hoa, nhưng lại thực sự nghĩ không ra việc này có tác dụng gì.
"Ngươi ngốc hả, có thể dùng để hố người đó! Một đám người đứng ở đó, ngươi cứ việc đâm dao sau lưng đánh lén, đâm ngay trước mặt cũng được, dù sao chẳng ai thấy ngươi vận chuyển Thánh Khí, trợn mắt nói dối cũng chẳng ai làm gì được ngươi. Cái cảm giác đó nhất định rất thoải mái, rất vui sướng." Cố Phong Hoa cười xấu xa nói.
"Ặc..." Mấy người Lạc Ân Ân đồng thời cảm thấy một luồng khí lạnh xông lên.
Cái tên cười xấu xa này, thật sự là đóa tiểu bạch hoa yếu đuối mà ban đầu bọn họ quen biết sao?
"Ta có chút việc phải ra ngoài." Ăn xong bữa sáng, trời đã sáng tỏ, Cố Phong Hoa đứng dậy đi ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT