"Ồ, vậy thì tốt, rất tốt, vô cùng tốt." Cố Phong Hoa cuối cùng cũng dừng lại, dùng ba chữ cuối cùng để kết luận.
Mấy người Mập trắng suýt nữa ngã lăn ra đất, nói tới nói lui, chẳng phải vẫn giống như chúng ta nói sao.
"Nếu để ngươi học thuật luyện đan này, ngươi nghĩ bao lâu có thể học được?" Tạ Hoài Viễn hiển nhiên càng hài lòng với câu trả lời đơn giản mộc mạc này, da gà trên người lập tức biến mất, cười híp mắt hỏi.
Với tình trạng hiện tại của hắn, ít nhất còn phải nghỉ ngơi nửa canh giờ nữa mới có thể miễn cưỡng tiếp tục luyện đan, bởi vì hao tổn chủ yếu là tâm thần, tu luyện không có tác dụng lớn nên chi bằng nói chuyện với mấy người Cố Phong Hoa, thả lỏng tinh thần một chút.
"Thuật luyện đan của trưởng lão đại nhân quá huyền diệu, ta sợ là học cả đời cũng khó mà nắm được tinh túy." Cố Phong Hoa khiêm tốn nói. Thấy Tạ trưởng lão hình như không thích nàng quá tôn trọng, cho nên lần này nàng trực tiếp hơn nhiều, không còn ra sức khen ngợi nữa.
Tạ Hoài Viễn và mấy đệ tử sư điệt đều mỉm cười, thuật luyện đan của hắn là do tổ tiên Phiêu Vân Cốc truyền lại, quả thật không dễ học như vậy.
Lấy Nguyên Tử Chính làm ví dụ, từ nhỏ đã bái vào môn hạ của Tạ Hoài Viễn, đến nay chỉ học được ba phần mười thuật luyện đan của hắn, lời Cố Phong Hoa nói vẫn tính là thật thà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play