Theo lý mà nói, bọn hắn vẫn luôn không thể thông qua khảo hạch để trở thành thánh tu, lẽ ra đã sớm phải rời khỏi Thánh điện rồi. Nhưng bởi vì Phiêu Vân Cốc nhân đinh thưa thớt, Tạ trưởng lão và những người khác đối đãi với bọn hắn không tệ, thỉnh thoảng cũng cho bọn hắn một ít tài nguyên tu luyện và công pháp tu luyện, cho nên mấy người vẫn luôn ở lại, muốn đợi đến ngày nào đó tấn thăng Hồn Thánh rồi mới rời đi.
Mặc dù Vân Hoa nói có hơi hàm hồ, nhưng Cố Phong Hoa vẫn nghe ra được, ba thánh phong lớn khác và cả điện chủ đã chèn ép, đả kích Phiêu Vân Cốc đến mức không từ thủ đoạn nào. Cũng khó trách khi Kha Đồng Tín dẫn bọn nàng đến đây, Tạ Du Nhiên lại cảnh giác như vậy.
"Lạc sư tỷ ngàn vạn lần đừng gọi ta là sư huynh, cứ gọi thẳng tên ta là được rồi." Vân Hoa vừa mừng vừa sợ nói.
Thân phận đệ tử ngoại môn Thánh điện, nếu trở về Hưng Hoa quốc có lẽ còn có thể dọa dẫm người khác, nhưng ở bên trong Thánh điện, ai cũng biết đó chỉ là vai trò tạp dịch, hầu hạ người khác.
Mà bốn người bọn hắn sở dĩ ở lại Phiêu Vân Cốc cũng là do tư chất quá mức bình thường so với những người khác, ba thánh phong lớn kia thực sự không vừa mắt nên mới ném đến Phiêu Vân Cốc như vứt bỏ giẻ rách, địa vị kém xa những đệ tử ngoại môn khác.
Mấy người Cố Phong Hoa đã từng cứu mạng Tạ Du Nhiên và những người khác, ngay cả trưởng lão đại nhân cũng đích thân mở tiệc đón gió tẩy trần vì bọn nàng, hắn nào dám ở trước mặt các nàng mà xưng sư huynh.
"Đều nói trưởng giả vi sư, tuổi ngươi lớn hơn chúng ta, lại đến Phiêu Vân Cốc sớm hơn chúng ta, xưng một tiếng sư huynh là lẽ đương nhiên." Cố Phong Hoa nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT