Mấy người Cố Phong Hoa xoay người rời đi, tuy nói không muốn thấy chết không cứu, nhưng nàng cũng chẳng nợ nần gì Phiêu Vân Cốc. Người ta đã không lĩnh tình, nàng cũng chẳng cần thiết phải tự mình đa tình, cứ lấy mặt nóng mà áp mông lạnh, nàng đâu phải là thánh mẫu đại từ đại bi cứu độ chúng sinh.
Thấy mấy người Cố Phong Hoa rời đi, thiếu niên tên Thạch Kiện Hào do dự một chút. Hắn biết, với thực lực của bọn họ căn bản không địch lại đám yêu thú kia, chống đỡ tiếp sớm muộn cũng chỉ có đường chết. Mấy người Cố Phong Hoa dù sao cũng là tinh anh của học viện Lăng Thiên, nếu ra tay thế nào cũng giúp được chút ít.
Thế nhưng bí mật ẩn giấu trong Xích Long Khê lại liên quan đến sự sống còn của một mạch Phiêu Vân Cốc này, cũng là cơ hội cuối cùng để Phiêu Vân Cốc có thể đứng vững gót chân ở Thánh điện Hưng Hoa, hắn không muốn để người ngoài nhúng tay vào. Thật ra, Tạ Du Nhiên sở dĩ đến thời khắc mấu chốt này vẫn còn đề phòng mấy người Cố Phong Hoa cũng là vì lẽ đó.
"A..." Ngay lúc Thạch Kiện Hào âm thầm do dự, tiếng kêu thảm thiết vang lên, một đồng bạn bị móng vuốt sắc bén như dao của yêu thú xé toạc ngực, ngã xuống dòng suối.
Thấy vậy, những người khác đều rối loạn cả lên. Thực lực tổng thể của bọn họ vốn đã không bằng đám yêu thú này, có thể chống đỡ đến bây giờ hoàn toàn dựa vào sự phối hợp lẫn nhau và sự ăn ý giữa mọi người. Một người ngã xuống, giữa công và thủ liền xuất hiện nhiều sơ hở, lập tức nguy hiểm trùng trùng.
Thạch Kiện Hào không kịp nghĩ nhiều, vội vàng trở về đội ngũ. Thực lực của hắn không yếu, trong đám người chỉ đứng sau Tạ Du Nhiên, nhưng lúc này đồng bạn đều đã mất bình tĩnh, dù có hắn quay về phòng thủ, làm sao có thể cản nổi sự tấn công điên cuồng của yêu thú.
Chốc lát sau, lại có thêm hai đồng bạn ngã xuống, dòng suối trong veo nhuốm thêm vài phần màu đỏ tươi của máu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT