“Ha ha, thuộc hạ tạ ơn đại nhân.” Đây là điều Kha Đồng Tín mong muốn. Mất đi cơ hội có được cây yêu thực kia, nhưng lại càng được thiếu điện chủ coi trọng cũng coi như mất cái này được cái kia.
Một lão giả thân hình gầy gò, mặt mày nghiêm nghị ngồi ngay ngắn ở phía trên chính điện chính là điện chủ Thánh điện – Phương Thế Bác, cũng chính là phụ thân của Phương Thiên Hữu.
“Thiên Hữu bái kiến phụ thân đại nhân.” Thấy trong điện không có người ngoài, Phương Thiên Hữu không xưng hô là điện chủ đại nhân mà gọi là phụ thân.
“Vết thương trên mặt con là sao vậy?” Thấy Phương Thiên Hữu mặt mày bầm dập, Phương Thế Bác vừa kinh ngạc vừa xót xa hỏi. Ông là người lớn tuổi mới có con, lại là con một ba đời, vô cùng cưng chiều đứa con trai này.
Nếu không phải như vậy, Phương Thế Bác tuổi còn trẻ, sao có thể ngồi lên vị trí tả điện tư.
“Con không cẩn thận bị ngã, không sao ạ.” Phương Thiên Hữu ấp úng nói.
Chuyện hôm nay quá mất mặt, tuy đoán là do bị Cố Phong Hoa hãm hại, nhưng lại không có chứng cứ xác thực nên hắn cũng ngại không dám nói nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play