Một lúc lâu sau, hắn mới để ý tới vẻ mặt kỳ lạ muốn cười nhưng lại ngại ngùng không dám cười của Lạc Ân và Diệp Vô Sắc, cuối cùng cũng nghĩ ra điều gì đó, nụ cười từ từ đông cứng lại, đơ cả mặt.
“Này, cái gì mà gầy gầy thì thông minh, chẳng lẽ béo béo thì ngu hả?” Sau lưng truyền đến tiếng hét giận dữ của Mập trắng.
Lạc Ân và Diệp Vô Sắc đồng thời lắc đầu, lâu như vậy mới phản ứng lại, nói hắn ngốc hắn còn không chịu nhận. Hầy, hết thuốc chữa rồi…
Đến cái viện kia, chỉ thấy trong viện cỏ dại mọc đầy, trong nhà cũng phủ một lớp bụi dày, hiển nhiên đã bỏ hoang nhiều năm. Cố Phong Hoa và những người khác nhập gia tùy tục, cũng không hề chê bai, lập tức bắt tay vào dọn dẹp. Có Tiện Tiện giúp đỡ, cỏ dại trong viện nhanh chóng được dọn sạch, trong nhà cũng được mấy người quét tước sạch sẽ tinh tươm không một hạt bụi.
Trời đã muộn, lại đi bộ một ngày đường núi, ăn bữa tối ngon lành do Mập trắng thái sợi, thái lát, làm nộm, xào, Cố Phong Hoa và những người khác ai nấy rửa ráy rồi về phòng nghỉ ngơi.
Trong viện đối diện xéo, Tạ Du Nhiên và hơn chục thiếu niên thiếu nữ trạc tuổi đang tụ tập lại, nhỏ giọng nói chuyện gì đó.
“Du Nhiên sư huynh, người họ Kha lúc nãy dẫn tới là ai vậy?” Một nam tử vóc dáng vạm vỡ hỏi Tạ Du Nhiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT