"Còn các ngươi thì sao?" Phương Thiên Hữu không cam tâm quay sang nhìn Chu Tam Tư và những người khác.
Đáng tiếc, bọn họ cũng lắc đầu. Bọn họ muốn thuận theo lời của Kha Đồng Tín, đổ hết mọi chuyện lên đầu Cố Phong Hoa, nhưng vấn đề là bọn họ cũng không nhìn thấy.
Giữa thanh thiên bạch nhật, lại còn bao nhiêu người ở đó, chẳng lẽ lại mở mắt nói dối sao? Nếu không chuyện lớn lên, các đại nhân ở trên truy xét, bọn họ sẽ không xong.
Lạc Ân Ân và Mập trắng, còn có Diệp Vô Sắc nhìn nhau, đều thấy vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương. Bọn họ vốn cho rằng là do Tiện Tiện ra tay, nhưng nếu là nó thì làm sao có thể qua mắt được bao nhiêu người như vậy, huống chi chính bọn họ cũng không nhìn thấy.
Chẳng lẽ, bọn họ nghĩ sai rồi?
"Tả điện tư đại nhân, nhiều người như vậy đã chứng minh chuyện này không liên quan đến ta, ngươi không còn gì để nói chứ?" Cố Phong Hoa nói.
"Hừ." Phương Thiên Hữu hừ mạnh một tiếng. Hắn rất muốn mượn chuyện này để trừng trị Cố Phong Hoa một trận, nhưng ngay cả thủ hạ của hắn cũng không phát hiện ra điều gì bất thường, hắn thật sự không thể làm gì nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT