"Đưa cho ta!" Nhiễm Hồng Tuyết lại không cho nàng nhiều cơ hội nói, trực tiếp đưa tay ra trước mặt nàng.
Nhìn cái dáng vẻ kia, nếu Cố Phong Hoa còn không đưa, hắn sẽ động tay cướp đoạt.
"Còn là viện trưởng nữa, sao lại dám cướp đồ của học viên." Cố Phong Hoa lầm bầm một câu.
"Hả?" Nhiễm Hồng Tuyết nhướng mày, chuẩn bị nổi giận.
"Thôi thôi, cho ngươi thì cho." Cố Phong Hoa đưa một quả Bích Huyết Vương cho Nhiễm Hồng Tuyết. Dù sao cũng định bán lấy tiền, lại không có việc gấp, cứ tiện nghi cho lão già này vậy. Dù sao trước đây cũng vòi vĩnh được không ít đồ tốt từ hắn rồi.
Nhận lấy quả Bích Huyết Vương, Nhiễm Hồng Tuyết cười đến nỗi mắt mũi nhăn nhúm hết cả lại, khiến Cố Phong Hoa khinh bỉ một trận: Dù sao cũng là chủ một viện, chiếm được chút tiện nghi đã vui vẻ đến như vậy, thật là kẻ chợ!
"Có phải cảm thấy ta chiếm tiện nghi, cảm thấy ta là kẻ chợ không?" Nhiễm Hồng Tuyết nhìn thấu tâm tư của Cố Phong Hoa, cười híp mắt hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play