Trấn Sơn Nam nằm ở chân núi phía đông nam núi Cửu Vân, nói là trấn chứ thật ra chỉ tương đương một thôn nhỏ, nhân khẩu chưa đến một nghìn. Chỉ vì đây là nơi có người định cư cuối cùng ở biên thuỳ tây bắc Hưng Hoa Quốc, vị trí địa lý quá đặc biệt nên mới được đặt là trấn.
Một nơi gọi là trấn nhỏ như vậy, sự đơn sơ của nó tự nhiên có thể tưởng tượng được. Mấy trăm căn nhà đất đơn sơ hè dột mưa đông lọt gió, lưa thưa dựa vào núi mà xây, khách điếm duy nhất được vây quanh như trăng sao giữa đám nhà.
Đương nhiên, nói là khách điếm chứ kỳ thật cũng không mạnh hơn mấy căn nhà đất đơn sơ kia bao nhiêu, cũng bốn phía lọt gió trên dột mưa, rơm rạ dưới chăn còn mang theo hơi ẩm, thỉnh thoảng bò ra một con nhện lớn con bọ chét nhỏ gì đó.
“Cái chỗ quỷ quái gì thế này, chưởng quầy, trong trấn không còn khách điếm nào khác sao?” Một nam tử trẻ tuổi cẩm y hoa phục vừa bắt bọ chét, vừa tức giận hỏi.
“Khách quan, trấn Sơn Nam chúng ta chỉ có chút xíu thế này, làm gì có khách điếm nào khác. Ngài cứ tạm chấp nhận đi, ta lại đi dọn dẹp cho các ngài.” Chưởng quầy mặc đồ rách nát cẩn thận tươi cười bồi theo.
Trấn Sơn Nam nằm ở chân núi phía đông nam Cửu Vân Sơn, thường có thánh sư đến núi lịch lãm tìm bảo vật dừng chân ở đây. Nhưng trong núi lại không có yêu thú ra hồn, cũng chưa nghe nói có ai phát hiện thiên tài địa bảo gì ghê gớm.
Cho nên người đến phần lớn là thánh sư tu vi cực thấp, tương đương khổ chủ trong thánh sư, ăn mặc ở đi đứng không mấy câu nệ, nào giống vị công tử trẻ tuổi trước mắt này. Hắn một thân cẩm y hoa phục, eo đeo ngọc bội, ngay cả vỏ kiếm cũng dùng da yêu thú hắn không nhận ra chế thành, trên còn khảm đá quý, vừa nhìn đã biết xuất thân đại phú đại quý, hắn không dám đắc tội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT