Hôm nay thật là mở rộng tầm mắt, một đại lão yêu thú cấp chín dùng giọng điệu thần côn kia, suýt chút nữa khiến bọn họ tin thật rồi. Đại phú đại quý, ắt thành đại khí, chậc chậc!
Thanh Ngạc quy bỏ qua vẻ mặt bí xị của mấy người, bình ổn lại tâm trạng, vặn vẹo cổ, tiếp tục ăn.
Một lúc sau, Thanh Ngạc quy ăn no nê thỏa mãn.
“Được rồi, ta cũng ăn no uống đủ rồi. Xem như báo đáp việc các ngươi nấu thức ăn cho ta còn giúp ta chà lưng, ta sẽ tiễn các ngươi ra ngoài vậy. Trên đường các ngươi có thể bắt thêm chút cá Ngân Quang để dự trữ.” Thanh Ngạc quy hào phóng nói xong, đi đến bờ sông, quay đầu nhìn mọi người, “Thu dọn đồ đạc xong thì lên đây đi.”
Tốt vậy sao? Bọn Cố Phong Hoa nghi hoặc trong lòng, nhưng không ai hỏi ra. Uy nghiêm của lão đại yêu thú cấp chín không cho phép bị khiêu khích.
Đợi mọi người thu dọn đồ đạc xong, lên lưng Thanh Ngạc quy, cảm thấy thật là tuyệt vời.
Thanh Ngạc quy cõng bọn họ bơi về phía trước trên mặt sông một cách vững vàng, chẳng khác nào một chiếc thuyền lớn. Mấy người còn dùng giỏ cá tranh thủ vớt cá, còn có thể mượn ánh sáng của cá Ngân Quang để xem cảnh vật xung quanh sông ngầm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play