Cố Phong Hoa thuận lợi mua được thanh bảo kiếm kia, tuy nó không tầm thường nhưng không phải đặc biệt quý hiếm gì nên cũng không tốn quá nhiều tiền. Sau khi đấu giá xong bảo kiếm và thanh toán, có người đóng gói bảo kiếm cẩn thận và đưa tới.
Những món đồ đấu giá sau đó Cố Phong Hoa không còn hứng thú nữa, cùng Lạc Ân Ân chuẩn bị rời đi, chỉ là ở cửa nhà đấu giá bị Chung Uyển Oánh chặn lại.
“Phong Hoa, ta có lời muốn nói với ngươi.” Chung Uyển Oánh vẻ mặt phức tạp muốn nói lại thôi.
“Không có tâm trạng cùng ngươi diễn trò tỷ muội thâm tình.” Cố Phong Hoa thản nhiên nói.
“Ta biết trước kia ta sai, ta biết sai rồi. Ta không cầu có thể trở lại như trước, ta chỉ muốn Phong Hoa ngươi cho ta một cơ hội xin lỗi. Gần đây trong lòng ta luôn rất áy náy, lần này ta thật sự không có ý gì khác, ta chỉ muốn xin lỗi ngươi một cách đàng hoàng, cũng không mong ngươi tha thứ cho ta.” Chung Uyển Oánh nói năng tha thiết, giọng điệu vội vàng thành khẩn.
Lạc Ân Ân thấy Chung Uyển Oánh vội vàng, trong lòng hơi động lòng, có lẽ đối phương nói thật thì sao? Không không không! Không thể bị mê hoặc, nữ nhân này diễn kịch giỏi nhất.
“Vậy ngươi muốn xin lỗi như thế nào?” Cố Phong Hoa mỉm cười dịu dàng, giọng nói có chút ngọt ngào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT