Tuy nhiên, rất nhiều người lại nhìn Cố Phong Hoa bằng ánh mắt ghen tị. Có một người thích mình, đúng lúc che chở trước mặt mình, thậm chí còn ân cần dọn dẹp tàn cục, giải quyết vấn đề giúp mình. Dịu dàng quan tâm, tình sâu nghĩa nặng như vậy, các thiếu nữ có mặt ở đây đều ghen tị muốn chết.
Còn có người khẽ thảo luận rằng hai người này nam thanh nữ tú, vô cùng xứng đôi. Cũng có người khẽ nói Cố Phong Hoa quá hung tàn, không xứng với người thông tình đạt lý là Trác Thanh Ca.
Nhưng bất kể nghị luận thế nào, có một điều chắc chắn rằng sau này không ai dám xem Cố gia là quả hồng mềm có thể tùy tiện ngắt nữa. Không thấy Cố Phong Hoa một lời không hợp liền đánh người ngay giữa đường sao! Sức mạnh dữ dằn này khiến người ta không rét mà run.
Cố Phong Hoa thấy Trác Thanh Ca tình nguyện giả vờ làm người tốt, cũng lười lãng phí thời gian sức lực, bèn đến cửa hàng trấn an mọi người trong đó trước rồi cho họ mở cửa như thường lệ. Mã Hồng Phi thì bị Trác Thanh Ca xách đi, cùng với lũ chó săn của gã.
“Trác Thanh Ca này thực sự thích ngươi hả?” Sau khi rời khỏi cửa hàng, Lạc Ân Ân kinh ngạc nói với Cố Phong Hoa.
“Còn anh hùng cứu mỹ nhân nữa chứ.” Mập trắng bổ sung thêm một câu.
“Đừng nghĩ nữa, đi thôi. Nhà ta có một thôn trang ở ngoài thành, chúng ta đến chơi hai ngày rồi trở về học viện.” Cố Phong Hoa xoay người lên ngựa, trước đó nàng đã báo với Cố thừa tướng rằng nàng sẽ đưa bằng hữu tới thôn trang chơi rồi. Bây giờ, thôn trang chắc đã sẵn sàng chào đón họ đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play