“Cậu...”

Mồ hôi lạnh của Ronald chảy ròng ròng, muốn nói lại thôi.

Tu Tư không chú ý đến phản ứng của Ronald, bởi vì cậu bị nhóc con nhỏ xíu củng củng vào lòng bàn tay nên đã cúi xuống nhìn.

Trong mắt Tu Tư, từ cổ tay áo của Ronald ló ra một chú mèo con lông đen.

Nó có vài nét giống với nhãi con lớn, khiến cậu hơi nhớ đến nhãi con nhà mình.

Tu Tư nhìn mèo con, không nhịn được nói: “Tôi cũng nuôi rất nhiều.”

Cái, cái gì cơ?!

Đồng tử của Ronald run rẩy dữ dội, nhịn không được mà lùi lại vài bước.

Nuôi rất nhiều… Ác ma đến từ vực sâu ?! Rốt cuộc đối phương là ai?

Ronald nhanh chóng suy nghĩ, tóc đen, mắt đen không phải đặc điểm tự nhiên của nhân loại mà thường là dấu hiệu đã bị vực sâu xâm nhập. Nói cách khác, thanh niên này có quan hệ gì đó với vực sâu?

Không, chỉ đơn giản là có quan hệ với vực sâu cũng không thể nào giải thích nổi tình huống này!

Ronald trơ mắt nhìn Ác Ma khế ước của mình ở trước mặt thanh niên tóc đen giống như mèo con nuôi bên nhà hàng xóm, dụi đầu nâng cổ, hệt như thú cưng mà cọ cọ lấy lòng đối phương.

Chuyện này chưa bao giờ xảy ra!

Chẳng lẽ... Đối phương là một Quân Chủ Vực Sâu? Ác ma mà ông khế ước có địa vị cấp bậc Tử Tước, vậy mà ở trước mặt một Quân Chủ Vực Sâu chỉ có thể ngoan ngoãn giống như thú cưng?

Cái tên Kirin kia có liên hệ với Quân Chủ Vực Sâu từ khi nào?!

Ronald ngay lập tức mồ hôi đầm đìa.

Quân Chủ Vực Sâu chính là những tồn tại đáng sợ khủng bố có thể đối đầu với các Chư Thần, chỉ cần không vừa ý, tùy tiện cũng có thể hủy diệt cả một quốc gia nhân loại.

Nếu thanh niên này thật sự là Quân Chủ Vực Sâu, vậy thì ông không thể đối đãi như vậy với đối phương.

Cần phải tỏ ra hữu hão, tuyệt đối không được làm cho đối phương có một chút không hài lòng nào!

Nội tâm của Ronald chỉ trong vài giây đã mâu thuẫn vô cùng kịch liệt, vội vàng dẹp đi vẻ mặt đầy kinh ngạc.

Khi Tu Tư lần nữa ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy một gương mặt đang cố gắng giữ vẻ bình tĩnh.

Lão quân nhân đang cố gắng cong khoé miệng để nở một nụ cười thân thiện, nhưng đúng vào lúc này, tiếng cảnh báo từ bên ngoài vang lên.

“Cảnh báo dị thường cấp A, cảnh báo dị thường cấp A, xin người dân nhanh chóng tìm nơi ẩn nấp! Nữ Thần Hòa Bình sẽ bảo vệ tất cả mọi người!”

Ronald nghe thấy cảnh báo thì lập tức biết đây là một cuộc tấn công từ không gian thứ nguyên, không chần chừ thêm nữa, ông bất chấp tất cả, vội vàng túm lấy mèo đen rồi nói: “Tu Tư tiên sinh, tôi thành thật xin lỗi, bên ngoài còn có việc.”

“Được.”

Tu Tư chớp chớp mắt, ánh mắt dõi theo bóng dáng của Ronald, thấy được khung cảnh bên ngoài cửa.

Bên ngoài tuyết trắng phủ dày, gió lạnh gào thét, từ xa ẩn ẩn truyền đến những đợt âm thanh phá hủy.

Tố chất của quân nhân đế quốc thật cao, một khi có việc là dẫn đầu lao ngay ra hiện trường.

Tu Tư vừa mới sống lại được vài ngày, vẫn còn đang dần dần học tập những thường thức trong thế giới này.

Tiếng cảnh báo vừa rồi hẳn là ma pháp trên diện rộng của một vị ma pháp sư. Khoa học kỹ thuật của thế giới này vẫn chưa phát minh ra loa thông báo, nhưng có lẽ cũng sắp rồi.

Cảnh báo dị thường cấp A là cấp diệt thành, chỉ đứng sau cảnh báo diệt quốc cấp S. Bên ngoài có thể đang xảy ra chuyện lớn, Ronald tiên sinh là quân nhân, cho nên đã đuổi tới hiện trường ngay.

Tu Tư lo lắng nhưng cũng rất bất lực, cậu chỉ là một người bình thường vừa mới sống lại, dù là người xuyên không còn mang theo danh hiệu dũng sĩ, nhưng hiện tại cậu cũng chẳng thể làm được gì. Đừng nói quái vật cấp A, ngay cả quái vật cấp E cậu cũng chưa chắc đã đánh bại được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play