Sắc mặt của ông Tư và Trương Thúy Mai, người thì bị sưng nửa mặt, người thì không được tốt lắm. Họ dự định dùng tiền để bịt miệng đám người này, nhưng không những không thành công, mà họ còn tự khai ra mọi thứ mà không cần cảnh sát hỏi.

Tuy nhiên, ngoài việc khó chịu ra, gương mặt ông Tư còn có chút gì đó kỳ lạ. Trương Thúy Mai thì tức giận mắng nhiếc. Những người này đều do chồng bà ta tìm, ban đầu bà ta chỉ đưa tiền để họ làm việc mà thôi. Vì sự cẩn thận của chồng nên bà ta không nghi ngờ gì, nhưng không ngờ tình hình lại diễn biến thành thế này.

Khi bà ta đang định mở miệng, bất ngờ thấy Tư Niệm và Chu Việt Thâm bước vào. Vừa thấy hai người, vợ chồng bà ta đều sững sờ.

“Tư Niệm?” Ông Tư kinh ngạc nhìn Tư Niệm: “Không phải con đang học đại học ở Bắc Kinh sao?”

Ông ta thấy bụng Tư Niệm, có chút bất ngờ. Sắc mặt Trương Thúy Mai lại càng khó coi hơn. Bà ta đã nói, gia đình nhà họ Lâm nhút nhát yếu đuối, làm sao có thể dám tố cáo nhà họ Tư.

Hóa ra là Tư Niệm và Chu Việt Thâm đứng sau tất cả chuyện này. Trước đây, hai người này khi ở đây cũng luôn đối đầu với họ. Dù là con gái hay bà ta, không lần nào thắng được họ.

Bây giờ nhìn hai người trở về, Trương Thúy Mai vẫn không hiểu sao. Bà ta mặt mày khó chịu: “Là các người, là các người sai khiến nhà họ Lâm gửi thư luật sư cho chúng tôi sao?”

Tư Niệm không còn muốn giả vờ nữa, bình thản đáp: “Đúng vậy, là tôi.”

Trương Thúy Mai lập tức đứng dậy: “Tốt lắm, các người là những kẻ vong ơn bội nghĩa. Đã làm cho con gái tôi phải ngồi tù còn giờ lại muốn hại vợ chồng chúng tôi.”

“Quả nhiên nhà họ Lâm không phải là thứ tốt đẹp gì. Trước tiên là lợi dụng sự mềm yếu của con gái tôi để lấy tiền, giờ lại quay lưng cắn chúng tôi. Nhà họ Lâm các người có lương tâm không?”

Trương Thúy Mai mắng đến đỏ mặt. Tư Niệm thì không tức giận, chỉ lạnh nhạt nói: “Dì có vẻ vẫn chưa hiểu rõ con gái của dì lắm.”

“Ý của cô là gì?”

“Con gái dì đã trộm ba nghìn đồng tiền sính lễ của nhà họ Lâm, khiến nhà họ Lâm gánh một khoản nợ khổng lồ. Dì có nghĩ tới việc giúp đỡ họ một chút không? Làm sao dì có thể nghĩ rằng bây giờ cô ta sẽ sẵn sàng cho nhà họ Lâm tiền chứ?”

“Xí! Còn giả vờ, hai nghìn đồng đó chẳng phải các người bảo con gái tôi trộm từ tay bố cô ta sao?”

Đội trưởng Lý cắt ngang lời bà ta: “Dì Trương, về số tiền này, chúng tôi đã điều tra được lý do. Theo lời giải thích của cô Lâm Tư Tư đây, số tiền hai nghìn đồng đó là cô ấy lấy để cứu bạn trong tình huống khẩn cấp. Gặp phải tai nạn của anh Lâm, nên cô ấy đã đưa trước cho họ, không phải là nhà họ Lâm đòi tiền.”

“Hơn nữa, số tiền này nhà họ Lâm đã gửi trả đầy đủ cho các người vào ngày hôm sau. Nếu thực sự là nhà họ Lâm lợi dụng con gái các người để lấy tiền từ vợ chồng các người, sao trong thời điểm quan trọng như vậy, họ lại trả tiền khiến các người hiểu lầm và bị đánh đập? Các người nghĩ họ là đồ ngốc à?”

Trương Thúy Mai bị nghẹn lời. “Không, không thể nào, chắc chắn là giả vờ, trước đây con gái tôi đã đưa cho họ ba nghìn, vậy số ba nghìn đó thì sao?”

“Bố mẹ tôi chỉ nhận được hai nghìn, không nhận thêm ba nghìn nào cả.”

Tư Niệm nhíu mày, hóa ra Lâm Tư Tư còn lấy thêm ba nghìn nữa. Chẳng trách sao nhà họ Tư lại điên cuồng đến mức độ đó.

Lâm Tư Tư quả thật tiêu tiền như nước, trước đây trộm ba nghìn đồng tiền sính lễ của nhà họ Lâm, không chút hối lỗi, rồi lại lấy thêm năm nghìn đồng từ nhà họ Tư.Truyện được Team T he  Calantha edit và được đ ăng tải mi ễn phí duy nhất trên ứng dụng  TY T và web t ytnovel.

Chỉ mới trở về chưa đầy hai năm, Tư Niệm thật sự không hiểu Lâm Tư Tư đang muốn làm gì.

“Ai biết được họ có nhận hay không, nếu họ nhận thì sẽ nói ra sao?” Trương Thúy Mai lạnh lùng nói.

“Còn dám bảo con gái Tư Tư nhà tôi ăn trộm, không chừng lần này lại nói là giúp bạn bè, có thể là các người bắt con bé nói dối, lý do lố bịch như vậy chỉ có nhà Lâm mới nghĩ ra.”

“Mẹ, đừng nói nữa.” Lâm Tư Tư đột ngột từ ngoài đi vào.

Cô ta mặt mày khó coi, biểu hiện như đang chịu đựng điều gì đó.

“Đúng lúc lắm, Tư Tư, con bảo họ nghe xem, có phải nhà họ Lâm bí mật đòi tiền từ con không?”

Lâm Tư Tư cúi đầu, vẻ mặt phức tạp nói: “Mẹ, tất cả là do con tự ý, không liên quan gì đến nhà họ Lâm. Việc này cứ thế mà qua đi nhé, con sẽ đi làm công, trả lại tiền cho hai người.”

“Dù sao nhà họ Lâm cũng đã nuôi con mười tám năm, con không muốn làm ầm ĩ với họ như thế.”

Nói xong, cô ta nức nở, như thể thật sự chịu đựng tổn thương lớn.

Trương Thúy Mai nhìn gương mặt tái nhợt và giọng điệu bất lực của con gái, càng tức giận, tin chắc rằng nhà họ Lâm đã bí mật đe dọa con gái bà ta, lợi dụng việc nuôi dưỡng cô ta để uy hiếp.

Bà ta tức đến run người, quát: “Các người nghe thấy không, nhà họ Lâm đe dọa con gái tôi như thế đấy, lấy tiền rồi bắt nó phải bênh vực họ. Thật là ghê tởm, lợi dụng lòng tốt của một cô gái, lương tâm của họ bị chó ăn mất rồi!”

Tư Niệm không thèm bận tâm, chỉ nhìn Lâm Tư Tư nói: “Lâm Tư Tư, không phải cô nói số tiền này là để giúp bạn bè sao? Sao giờ lại trở thành tiền giúp bố mẹ tôi rồi? Cô không biết nói hay là não cô không tỉnh táo, câu trước câu sau không khớp gì hết vậy? Chúng tôi không phải mẹ cô, khóc vài tiếng là sẽ thương cô.”

“Cô còn muốn thế nào, rốt cuộc cô muốn ép con gái chúng tôi đau khổ đến mức nào mới chịu buông tha?” Trương Thúy Mai tức giận nhìn chằm chằm.

Tư Niệm bình thản nói: “Dì, khi cô ta trộm ba nghìn đồng, dì cũng nói như vậy về tôi, cũng đau lòng cho cô ta như thế. Nhưng kết quả là gì? Dù cô ta có giả vờ thế nào thì vẫn là kẻ trộm.” ( truyện đăng trên app TᎽT )

Trương Thúy Mai nghe cô nói lời này, mặt mày xanh mét. Câu nói này thật sự như rắc muối vào vết thương của bà ta.

Lâm Tư Tư cũng biến sắc.

“Cô ta có nói dối hay không, mời bạn của cô ta tới hỏi thì biết thôi.”

Tư Niệm nói thản nhiên.

Lâm Tư Tư cúi đầu im lặng, cắn môi: “Đúng vậy, tôi nói dối, tôi chỉ lo bố mẹ tôi trách móc nhà họ Lâm, nên mới nói dối như vậy. Tôi chỉ không muốn bố mẹ nuôi tôi bị liên lụy…”

“Chị Tư Niệm, nếu có lỗi thì cứ trách tôi đi, không liên quan gì đến bố mẹ tôi, tất cả đều là lỗi của tôi.”

Lâm Tư Tư đứng ra, vẻ mặt chấp nhận mọi hậu quả. Nhìn thấy vậy, Trương Thúy Mai cảm thấy rất đau lòng.

Bà ta vừa định mở miệng mắng, nhưng nhớ lại câu nói của Tư Niệm: “Lâm Tư Tư dù có giả vờ thế nào thì vẫn là kẻ trộm.” Bà ta do dự không biết nên nói gì.

Lúc này, vẻ mặt của con gái giống hệt như lúc bị bắt trước đây. Chỉ một giây do dự, đội trưởng Lý đã lên tiếng: “Thực sự có một người như vậy, chúng tôi đã phát hiện ra rằng cô Lâm Tư Tư gần đây thường xuyên đi đến một địa điểm, hôm nay còn gặp một người phụ nữ tại đó.”

Mặt Lâm Tư Tư ngay lập tức tái nhợt. Cô ta, cô ta bị theo dõi à?

Sao cô ta không hề biết gì về việc này cả?

Cô ta nhớ đến việc hôm qua đội trưởng Lý dễ dàng để cô ta rời đi, tưởng rằng là vì không có chứng cứ nên không nói nhiều.

Không ngờ lại bị tính kế rồi?

Lâm Tư Tư sắc mặt khó coi, trong mắt không thể che giấu sự hoảng loạn.

Khoảnh khắc này, cô ta không hoảng loạn vì việc nói dối.

Mà là một chuyện quan trọng hơn.

Nếu việc này bị xé ra to, đứa trẻ đó… 

Nhưng chưa kịp mở miệng, đội trưởng Lý đã nói: “Chúng tôi đã tìm được người, hãy nghe xem đồng chí Lưu Đông Đông nói gì.”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play