Hứa Ngọc Như và Thịnh Tùng Khang ở nhà cũng biết chuyện, may mà vết thương của hai người gần như đã lành, lúc này Hứa Ngọc Như và Thịnh Mỹ Nghênh mới có thời gian đến bên đó, nếu không thực sự sẽ không đi được.
Khi hai ông bà phát hiện Bạch Hạc Vu và Tiểu Bạch Mãn là yêu quái, ban đầu có hơi kinh ngạc một chút, sau đó họ bình tĩnh à một tiếng, thì ra là yêu quái, nhưng như vậy thì có sao?
Quan trọng nhất là hai người đều là quốc bảo, là bảo vật quốc gia mà người khác muốn sờ cũng không sờ được, bọn họ chẳng những được ngắm hàng ngày mà còn có thể chạm vào.
Thấy hai ông bà không có phản ứng gì lớn, Kỳ Thiên Thành thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ sẽ ở đây một thời gian, may mà trong khoảng thời gian này chuyện công ty đã xử lý ổn thỏa, dù có phải làm việc từ xa cũng được.
"Mãn Mãn tỉnh chưa?" Kỳ Thiên Thành gọi điện thoại xong liền trở về, hỏi Kỳ Diệc Trần đang ngồi bên mép giường.
"Chưa ạ, bác sĩ bảo hai ngày nữa mới tỉnh." Sắc mặt Kỳ Diệc Trần vẫn tái nhợt như cũ.
Phó Tuân từ phòng chăm sóc đặc biệt đi ra, mang đến một tin tức tốt: "Ngày mai Hạc Hạc có thể ra khỏi phòng ICU rồi. Yêu quái bọn họ khác con người, chỉ cần ra ngoài nghĩa là có thể hồi phục khỏe mạnh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT