Tiểu Bạch Mãn vừa khóc vừa ôm chân anh trai, tại sao lại thế này, vừa nãy đứa bé kia khóc rất to mà.
Đôi nam nữ trẻ tuổi nhìn thấy Tiểu Bạch Mãn như vậy liền dẫn con trai ra ngoài, bọn họ không thể để con trai mình ảnh hưởng đến Mãn Mãn nữa, bằng không chỉ sợ cả hai đứa đều bỏ chạy.
Bạch Hạc Vu ghét bỏ lau nước mắt cho nhóc con: "Được rồi, khóc cái gì mà khóc, con xem hôm qua anh trai con dũng cảm bị tiêm vào mông như thế nào, Mãn Mãn nên học theo anh chứ?"
Hôm qua khi đến bệnh viện, bác sĩ đã tiêm thuốc cho Kỳ Diệc Trần, lúc ấy thằng bé cũng ở đó.
Tiểu Bạch Mãn tiếp tục sụt sịt: "Nhưng, nhưng Mãn Mãn không muốn tiêm… hu hu…"
Kỳ Diệc Trần an ủi em trai: “Không sao đâu, Mãn Mãn là đứa trẻ dũng cảm nhất, tiêm xong sẽ đi tìm ông ngoại bà ngoại. Nếu ông bà ngoại biết Mãn Mãn dũng cảm như vậy chắc chắn sẽ khen Mãn Mãn, tâm trạng ông bà sẽ trở nên vô cùng tốt, tâm trạng tốt thì tất nhiên sẽ khỏi bệnh!”
Tiểu Bạch Mãn dùng mu bàn tay lau nước mắt, tùy ý để bố Phó ôm mình rồi ngồi trên ghế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play