Bàn tay bé nhỏ của Tiểu Bạch Mãn vươn về phía trước, nắm lấy tay anh trai mình, lòng bé thấy rất xúc động.
Mà Kỳ Diệc Trần chỉ biết nở nụ cười ngại ngùng. Nhìn biểu cảm vui vẻ của bé con, cậu cũng cảm thấy vui lây.
Vì cậu cần phải đi học nên chỉ ăn bánh rán trái cây sẽ không no. Do đó, họ dắt bọn trẻ đến tầng một Cung Thiếu Nhi.
Nơi họ tới là một quán mì trông khá sạch sẽ. Ngoài ra, ở gần đó còn có những gian hàng nhỏ nữa. Dễ thấy được, có vài người cũng đến đó ăn.
“Ăn no chưa?” Bạch Hạc Vu ăn không được nhiều lắm, vì ở trên xe y đã ăn bánh rán rồi.
Thế là, Phó Tuân tự giác đổ cơm thừa của vợ vào bát của mình rồi ăn. Và vì bát mì rất lớn, Kỳ Diệc Trần một mình ăn không hết nên cậu cùng ăn với em, Tiểu Bạch Mãn được chia cho một đĩa mì nhỏ.
“Ngon quá, Mãn Mãn muốn ăn nữa!” Tiểu Bạch Mãn đẩy đĩa nhỏ trống không về phía anh trai gọi thêm mì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play