Nhưng chuyện này thật sự thuận lợi như cô ta nghĩ sao?
Xã Long Bình.
Cố Tư cầm điện thoại: "Cảm ơn."
"Cảm ơn điều gì? Anh đừng khách sáo với tôi? Có điều ủy ban tư tưởng có người bảo vệ cô ấy, danh tiếng cô ấy nhiều nhất cũng chịu ảnh hưởng."
Cố Tư hỏi: "Ai trong Ủy ban tư tưởng bảo vệ cô ấy?"
"Vương Quy Nhân, đừng nên dính dáng đến người này."
Cố Tư híp mắt, Vương Quy Nhân, Phó bộ trưởng Ủy ban tư tưởng, cậu của Đồng Hoạ.
"Được." Cố Tư nói cảm ơn, cúp điện thoại.
Không riêng gì người nhà họ Đồng có hai thái độ khác với Đồng Hoạ và Khổng Mật Tuyết, mà ngay cả Vương Quy Nhân cũng giống vậy.
Bảo vệ một người phụ nữ phá hỏng hôn nhân của cháu gái ruột...
Cố Tư hơi nghiêng người về phía sau, sống lưng hơi thả lỏng, con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng điểm xuyến như có điều suy nghĩ.
Nhà họ Cố.
Nhận được tin tức, ba Cố vô cùng may mắn, không biết tên khốn nào nhìn nhà họ Cố bọn họ không vừa mắt, nói chuyện Cố Kim Việt và Khổng Mật Tuyết ra ngoài.
Nếu như không phải hiện giờ Cố Kim Việt đã xuống nông thôn, sợ bị bắt đến Ủy ban tư tưởng hỏi cho rõ ràng.
Mẹ Cố tức giận vô cùng: "Bây giờ người ngoài đều nói có tác phong sinh hoạt bất chính, nói nó ăn trong bát, nhớ trong nồi."
Ba Cố mặt đen nói: "Điều này cũng do nó tự tìm?"
Ba Cố mẹ Cố chỉ có một đứa con trai bảo bối, sao nỡ để thanh danh anh ta xấu đi, nếu không tại sao lúc trước bọn họ phải cho Đồng Hoạ năm ngàn đồng?
Chỉ vì không hy vọng chuyện này nháo lớn, phá hư thanh danh của con trai.
Vất vả lắm, ông ta mới ép nhà họ Đồng xuống không lên tiếng, chuyện này cũng cho qua, hết lần này đến lần khác bị người bày ra!
"Vẫn là Cố Tư có tầm nhìn xa, bà còn nói cậu ta cố ý trị Kim Việt!" Trong lòng ba Cố vẫn còn hơi vui mừng, điều này chứng tỏ ít nhiều Cố Tư vẫn coi trọng đến cháu trai của mình.
Năm đó mẹ Cố làm sai chuyện, làm hại Cố Tư suýt nữa chết trong tay bọn bắt cóc, làm hại Cố Tư đến tận nay vẫn còn ngăn cách với gia đình.
Bà ta chột dạ, đương nhiên sẽ không nghĩ chuyện Cố Tư làm theo hướng tốt.
"Tôi nào biết thật sự có tên khốn kiếp nào vô liêm sỉ như thế! Làm loại chuyện thất đức này!" Mẹ Cố đỏ mặt nói.
Mặt ba Cố trầm như nước, ông ta phải điều tra rõ ràng, rốt cuộc là ai đã gây ra chuyện này.
Cố Kim Việt ở đại đội bộ nhận được điện thoại của ba anh ta, anh ta còn tưởng rằng ba anh ta gọi đến giúp mình, không ngờ anh ta bị ba mình mắng một trận.
"Khổng Mật Tuyết xin nghỉ trong xưởng để thăm người thân là con tìm người ở trong xưởng làm, bây giờ có phải cô ta đang ở chung với con không?"
Cố Kim Việt có hơi chột dạ: "Trước khi con đến thì cô ấy đã đến rồi, không phải đến tìm con, cô ấy tới tìm Đồng Hoạ."
Ba Cố trầm giọng nói: "Ba mặc kệ cô ta đến tìm ai, chuyện của con với cô ta đã kinh động đến Uỷ ban tư tưởng bên này, hiện giờ cô ta không thể trở về. Ba đã bàn bạc với mẹ cô ta, công việc sẽ giữ lại cho cô ta, nhưng bây giờ phải làm sao cho cô ta xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, chờ qua chuyện tai tiếng này cô ta sẽ quay về."
Cố Kim Việt ngẩn ra: "Ba! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Ba Cố cười lạnh: "Chuyện gì xảy ra? Còn không phải là chuyện tốt các con làm!"
Cố Kim Việt nóng nảy: "Nhưng quan hệ giấu con và cô ấy trong sạch, chúng con không có bất kỳ quan hệ nam nữ nào! Dù có tra..."
Ba Cố trực tiếp cúp máy!