Tống Đại ngủ một giấc no nê duỗi lưng tỉnh lại, trời lại sáng.
Tống Đại duỗi lưng một nửa thì dừng lại, hối hận! Vô cùng hối hận! Rõ ràng đã nói cô trông đêm trước, làm sao có thể ngủ, hơn nữa còn có thể ngủ ngon như vậy?
Xem ra vẫn phải đặt đồng hồ báo thức, nhưng Sở Cảnh Hòa luôn thừa dịp cô ngủ len lén tắt đồng hồ báo thức đi, hay là đặt thêm mấy cái?
"Tỉnh rồi?" Sở Cảnh Hòa đã bắt đầu rửa sạch nước đọng trên ban công và bọt nước trên cửa sổ.
Tống Đại ảo não gật đầu: "Lại để anh thức đêm rồi, mau đi ngủ bù đi."
Sở Cảnh Hòa lắc đầu: "Bây giờ anh không buồn ngủ, lát nữa nghỉ ngơi cũng được."
Anh mở cửa sổ ra, sau khi hắt nước trong thùng nước ra, lập tức đóng lại, chỉ là trong chốc lát này áo của anh đã bị sương mù mỏng manh thấm ướt, những sương mù này bị ánh sáng mỏng manh thưa thớt của sáng sớm chiếu rọi, ánh sáng nông sâu không đồng nhất, mông lung rơi vào thân hình cao ngất thanh tuấn của anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play