“Tôi không rảnh như vậy, đừng theo tôi.”
Văn Hâm liếc anh một cái, người này đẹp trai thì đẹp trai nhưng lại không có sức lực, lát nữa đánh nhau còn phải để ý đến anh, phiền phức. Dương Mạch Hàm đường như không để ý đến sự lạnh nhạt của cô, tiếp tục hỏi: "Cô định một mình đi tiêu điệt những người đó sao?" Văn Hâm khẽ gật đầu, thấy anh vẫn bám theo mình, cô dừng lại cau mày: "Nhân lúc những người đó chưa phát hiện ra, anh mau đi cứu thôn dân đi.”
Trên khuôn mặt tuấn tú của Dương Mạch Hàm thoáng vẻ khó hiểu: “Tại sao tôi phải đi cứu họ?" Văn Hâm: "...”
Thấy anh nhiệt tình như vậy, cô còn tưởng anh là thánh phụ, xem ra là cô nghĩ nhiều rồi.
"Tôi biết tên cầm đầu của bọn chúng ở đâu, đi theo tôi.”
Dương Mạch Hàm ra hiệu cho cô đi theo, rồi nhanh chân đi về phía trước. Văn Hâm do dự mpột chút, cuối cùng vẫn đi theo, cô đánh giá bóng tưng cao lớn của người đàn ông, tâm tý của người này quả là mạnh mẽ, nếu là người bình thường, có tẽ bâvy giờ đã trốn thật xa, vậy mà anh còn đám dẫn đường cho cô. Dương Mạch Hàm nhận ra ánh mắt của cô, khóe miệng nở một nụ cười: "Đừng căng thẳng, giúp cô cũng là giúp tôi, bọn chúng đã lấy mất dữ tiệu nghiên cứu của tôi, tôi phải lấy tại.”
Nơi ở của tên cầm đầu không xa, ngay ở phía sau một tòa nhà ba tầng nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT