Mục Huyền ngọt ngào chào hỏi: "Dì ơi, lâu rồi không gặp ạ!" Văn Quân Mộ lau mồ hôi đầy đầu, bên ngoài nóng không chịu nổi, đứng ngoài cửa cảm thấy mát mẻ trong nhà, trên mặt hắn đầy vẻ vui mừng, kéo Mục Huyên định đi vào: "Vẫn là ở nhà thoải mái.”
Mục Huyên đã sớm chú ý đến việc Văn gia vẫn sống rất tốt, trong nhà sạch sẽ gọn gàng, không bị mất điện, trên bàn còn có kem, nước giải khát ướp lạnh, nhìn đến nỗi người ta khô cả miệng. Cô ta đang nóng đến khó chịu, vừa định theo Văn Quân Mộ đi vào thì bị một bóng hình mảnh mai chặn lại. Ngẩng đầu nhìn lên, trên khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo của Văn Hâm không có biểu cảm gì, bình tĩnh nhìn cô ta. 
"Nhà tôi không cho phép người ngoài vào.”
Văn Hâm nói chuyện không chút nể nang. Đùa à, để Mục Huyên hưởng thụ thêm một giây cô cũng thấy lãng phí! Văn Quân Mộ có chút sửng sốt, vội vàng kéo Văn Hâm nhỏ giọng giải thích: "Em gái, em có phải quên cô ấy là ai rồi không, bạn gái anh là Mục Huyên...”
Văn Hâm cắt ngang lời hắn, lạnh nhạt nói: "Em không quên, người em cản chính là cô ta.”
"Tại sao?" Văn Quân Mộ càng thêm nghi hoặc. 
Mục Huyên cũng tủi thân nhìn Văn Hâm, phát huy hết tiềm năng của một đóa hoa sen trắng: "Văn Hâm, em có phải lo chị sẽ lại ở nhà em không? Em yên tâm, chị sẽ không đâu, hôm nay chị chỉ đến thăm chú và dì thôi.”
Liễu Đan Như cũng thấy để Mục Huyên đội nắng to rời đi không ổn, nhìn cái vẻ ngốc nghếch của con trai mình, biết đâu sau này Mục Huyên thực sự trở thành con dâu mình. 
Bà nhìn Văn Hâm, ra hiệu bằng ánh mắt. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play