Sự thật đau lòng này khiến mặt Lữ Tuấn Phong càng xanh hơn.  
"Vậy các người còn chờ gì nữa, đi cướp bóc lại một lần nữa, không, mấy lần nữa.”
“Vâng, chúng em đi ngay.”
Một đám đàn em quay đầu bỏ chạy, chỉ sợ bị liên lụy.  Lữ Tuấn Phong nghĩ đến vật tư mà mình vất vả lắm mới cướp được, đau lòng không thôi.  Bây giờ khác với trước kia, hồi mới tận thế, vật tư thu hoạch được rất nhiều nên đến bây giờ, họ ăn uống thoải mái, vẫn còn thừa rất nhiều. 
Bây giờ đi cướp bóc Lại, ước chừng cũng không có nhiều vật tư, nhiều nhất cũng chỉ đủ để họ không chết đói.  Nếu để hắn ta bắt được tên trộm vật tư kia, nhất định sẽ tăng trì tên đó! Lữ Tuấn Phong mang theo sát khí đầy người rời đi. 
. . . 
Bãi đỗ xe. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play