"Năm mươi cân? Nhà tôi còn không có năm cân, muốn thì lấy không thì thôi.”
Lời nói của Văn Hâm đã khơi dậy con thịnh nộ của mọi người, những bước chân vốn định về nhà lấy vật tư bỗng dừng lại. Quá đáng quá rồi. Có thể nhịn được thì nhịn, không thể nhịn được thì không nhịn. Văn Hâm thản nhiên nhìn họ, một bên đưa tay nhẹ nhàng lau chùi thân súng: "Không lấy được vật tư, chúng tôi sẽ không rời đi, thỉnh thoảng đe dọa các người một chút, cũng khá thú vị.”
Cô đã nói rất rõ ràng. Văn Quân Mộ suýt nữa thì bật cười vì cô nhưng nghĩ tại, để đám người này làm trâu làm ngựa cho họ, không có thời gian đi quấy rối người khác, hình như cũng không tệ. "Được rồi, mọi người đi lấy hết đi.”
Ông lão cầm đầu nhận ra Văn Hâm là người nghiêm túc, để không bị quấy rầy, ông ta đành đồng ý với điều kiện của cô.
Họ đã cướp bóc trên con đường này mấy năm, năm mươi cân vật tư không phải là nhiều, trừ khi có người ăn nhiều, nếu không thì đều có thể để lại không ít.
"Ở đây có bao nhiêu hộ gia đình?”
Văn Hâm nhìn chằm chằm vào mắt ông lão, chậm rãi hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT