Xem biểu diễn một lúc, Liễu Đan Như có chút buồn ngủ, dựa vào vai chồng ngủ thiếp đi. Văn Hách có chút bất ngờ nhưng không đánh thức bà. Vài phút sau, Văn Hách cũng cảm thấy mí mắt ngày càng nặng, sao lại thế này? Chẳng lẽ. . . Hai anh em Văn gia ngồi bên cạnh họ ngáp một cái, Văn Quân Mộ nước mắt lưng tròng: "Con người quả thực không thể ăn quá no, dễ buồn ngủ.”
Lạ thật, vừa nãy hắn còn rất tỉnh táo. Hai anh em Văn gia ngã xuống đất, Văn Hâm đột nhiên nhìn về phía bà chủ nhưng tại bắt gặp nụ cười đầy ẩn ý của bà ta. Còn chưa kịp nói gì, Văn Hâm cũng ngất đi.
Đợi đến khi tất cả mọi người đều ngất đi, tiếng nhạc đột nhiên dừng lại, những người đang nhảy múa vây quanh.
"La gia, chúng tôi đã diễn vở kịch này với các người rồi, đừng quên những gì đã hứa với chúng tôi.”
Một người đàn ông tiến lại nhắc nhở.
Bà chủ trừng mắt nhìn hắn ta: "Biết rồi, tôi không bao giờ làm chuyện mất uy tín.”
Người đàn ông cười khẩy một tiếng, mang theo chút chế giễu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT