Vương Đồng đứng trong đám đông nghe thấy lời này, cười khẩy: "Cái lý đo này là ông vừa mới nghĩ ra đúng không, sơ hở đầy rẫy, nếu không phải tôi trốn thoát từ bên trong thì tôi đã suýt tin rồi."
Ánh mắt Hạ Nhất Minh lóe lên một tia sát ý, đột nhiên nổ súng về phía Vương Đồng: "Bùm~" May mắn là Vương Đồng phát hiện ra trước vài giây, nhanh chóng né tránh, hét lớn: "Mọi người mau chạy đi, hắn đã mất hết lý trí muốn tàn sát toàn bộ mọi người trong căn cứ."
Rất nhiều người không phát hiện ra nòng súng của Hạ Nhất Minh nhắm vào Vương Đồng, họ chỉ thấy hắn đột nhiên nổ súng về phía họ, đây không phải là tàn sát thì là gì? Họ không có vũ khí, cho dù biết được sự thật cũng không đấu lại được Hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh đã sớm coi họ thành không khí, lười đối phó, trực tiếp ra lệnh: "Nhốt bọn họ lại." Đội quân thân tín của ông ta tập tức đuổi theo bắt người. Văn Hâm và Dương Mạcph Hàm nghe thấy động tĩnh từ trong bóng tối đi ra.
Thấy mấy chục người cầm súng đang bắt người dân thường, hai người lập tức lấy súng trường ra, quét một loạt về phía những người đó.v
Vương Đồng thấy họ, lập tức chạy tới.
An toàn rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT